Cristiano Ronaldo đương nhiên là một sự bổ sung rõ rệt về mặt chất lượng cho Manchester United ở mùa giải này. Tuy nhiên, khi HLV Ole Gunnar Solskjaer vẫn chưa biết cách để lắp anh vào hệ thống mà ông xây dựng ở MU, hoặc ngược lại là tạo ra một hệ thống phục vụ tốt nhất cho CR7, siêu sao người Bồ Đào Nha lại trở thành một rắc rối lớn.
Bản hợp đồng với Cristiano Ronaldo là một nước đi không nằm trong kế hoạch của MU. Tính đến thời điểm hiện tại, có vẻ như biến động bất ngờ này đã khiến Solskjaer không kịp điều chỉnh phù hợp.
Trong số tất cả các tiền đạo đã thi đấu ít nhất 270 phút (tương đương 3 trận) ở Ngoại hạng Anh mùa này, Ronaldo là người gây sức ép cho cầu thủ cầm bóng của đối phương (pressing) ít nhất, tổng cộng là 17 lần và thấp hơn rất nhiều so với người xếp trên anh là Romelu Lukaku (43 lần).
Về mặt chiến thuật, rõ ràng là việc tiền đạo không gây sức ép đủ tốt khiến MU mất đi tuyến phòng ngự đầu tiên. Leicester City đã đưa bóng từ tuyến dưới lên giữa sân một cách dễ dàng. Youri Tielemans và Boubakary Soumare, 2 tiền vệ trung tâm của Bầy Cáo, có thể thoải mái kéo về sâu nhận bóng, xoay người rồi tiến về phía trước.
Bảo MinhSơ đồ 4-2-3-1 của MU thường sẽ chuyển sang 4-4-2 khi phòng ngự, giống như nhiều đội bóng khác. Trung phong của họ phải lùi về để cùng với tiền vệ công đuổi bóng khi đối thủ triển khai từ tuyến dưới, hoặc giữ một vị trí gần với các tiền vệ để hạn chế không gian chơi bóng ở tuyến giữa của đối thủ.
Nhưng đội bóng của Solskjaer không thể làm thế với Ronaldo trong đội hình. Gary Neville giải thích ngắn gọn với một ví dụ chính là MU của năm 2008, khi Sir Alex Ferguson bắt Carlos Tevez lùi về để thực hiện pressing thay cho CR7:
“Khi Ronaldo chơi ở vị trí trung phong, đội bóng sẽ không thể áp sát từ tuyến đầu. Do vậy, ý tưởng cho MU chơi theo áp sát với Ronaldo đứng cao nhất sẽ không bao giờ thành hiện thực. Cậu ấy đã không làm thế từ 10, 15 năm trước rồi”.
MU là một trong những đội pressing nhiều nhất Ngoại hạng Anh mùa trước, dù cách vận hành của họ không giống như những gì Man City của Pep Guardiola hay Liverpool của Jurgen Klopp thực hiện. Solskjaer luôn muốn các học trò ở trạng thái sẵn sàng săn bóng và sẽ lao lên ở thời điểm thích hợp.
Chris Smalling chỉ ra đây chính là điểm khác biệt trong lối chơi của MU dưới thời Solskjaer và những ngày cuối của Jose Mourinho:
“Các bạn đã thấy sự khác biệt về việc gây sức ép của chúng tôi. Bất kể đang đấu với ai, chúng tôi đều sẽ đuổi theo họ”.
Ở mùa giải trước, 2 cầu thủ dẫn đầu về cường độ gây sức ép của MU là Edinson Cavani và Daniel James. Đây cũng chính là 2 cầu thủ bị mất chỗ đứng khi đội chủ sân Old Trafford chiêu mộ Ronaldo. Mùa này, trung bình mỗi trận MU chỉ có 151 lần thực hiện pressing, thấp hơn khoảng 12% so với thống kê của mùa giải trước.
(C)Getty ImagesCristiano Ronaldo không pressing. Đó không phải khiếm khuyết mà là đặc điểm thi đấu của ngôi sao này. CR7 nằm trong nhóm 1% các tiền đạo pressing ít nhất trong 5 giải đấu lớn. Lionel Messi cũng vậy.
Bỏ qua việc Ronaldo và Messi luôn có đặc quyền đứng ngoài cuộc chơi khi đội nhà phòng ngự từ xa, chẳng ai lại đi giao nhiệm vụ pressing với những đòi hỏi cao cho một tiền đạo năm nay đã 37 tuổi. Thay vì làm điều đó, một HLV sở hữu Ronaldo, hoặc Messi, trong đội hình phải biết cách tạo ra một hệ thống để bù đắp cho những cầu thủ này. Nói cách khác, phần còn lại của MU đáng lẽ phải hoạt động hiệu quả hơn để đổi lấy 20-30 bàn thắng mỗi mùa giải của Ronaldo.
Vấn đề là Solskjaer không làm được như vậy. Trái lại, HLV trưởng của MU càng khiến vấn đề phức tạp hơn khi cố nhồi nhét những ngôi sao tấn công tốt nhất vào đội hình giống như đang điều khiển đội bóng trong trò chơi điện tử.
Có thể dễ dàng nhận ra đội hình của MU bị tách làm 2 nửa. Tuyến trên gồm 5 cầu thủ tấn công đều có thể tạo đột biến về mặt cá nhân, nhưng hầu như không đóng góp gì khi đội nhà không nắm quyền kiểm soát. Tuyến dưới là một hệ thống mỏng manh mà vốn Solskjaer phải bù đắp việc đó bằng việc bố trí 2 tiền vệ phòng ngự lùi sâu là Fred và Scott McTominay chắn trước mặt.
Ngay cả khi chưa có Ronaldo, MU đã gặp vấn đề về sự mất cân bằng trong lối chơi với mấu chốt nằm ở tuyến giữa. Sự xuất hiện của siêu sao người Bồ Đào Nha không phải nguyên nhân, mà là xúc tác làm điểm yếu của Quỷ đỏ thêm nghiêm trọng.
Bảo MinhJamie Carragher bình luận:
"Không thể chơi với 5 cầu thủ tấn công. Chuyện đó là không tưởng.
Ole làm gì? Ý tưởng của anh ta là gì? Tôi không thấy điều đó. Họ có phải là một đội chơi pressing dâng cao không? Không hẳn, không phải với Ronaldo trong đội hình.
MU là một tập thể với những cá nhân tuyệt vời. Nhưng họ cần một HLV giỏi hơn".
Pep Guardiola, một HLV không bao giờ chấp nhận chuyện tiền đạo của mình đi bộ trên sân - trừ khi đó là Messi - cũng tính đến việc chiêu mộ Ronaldo trong kỳ chuyển nhượng mùa hè. Các cổ động viên có lý do để tin rằng nhà cầm quân người Tây Ban Nha, người nổi tiếng với những ý tưởng chiến thuật không bao giờ cạn, sẽ không bị bối rối như Solskjaer.
Đã có quá nhiều dẫn chứng trong hơn 2 năm qua, rằng Ole Gunnar Solskjaer không đủ khả năng để nâng tầm MU thêm nữa, ít nhất là về mặt chiến thuật. Không thể phủ nhận rằng nhà cầm quân người Na Uy đã giúp Quỷ đỏ tiến bộ rõ rệt về mặt thành tích, nhưng MU của Solskjaer luôn thiếu đi thứ gì đó để cạnh tranh được danh hiệu.


