ĐT Việt Nam từng thắng UAE ở lượt đi. Tuy nhiên, ở cuộc tái đấu lần này, tình thế sẽ rất khác. Chính HLV Park Hang-seo cũng phải thừa nhận rằng UAE là đội bóng mạnh nhất bảng đấu.
VFF
Minh AnhSức mạnh của UAE
Rõ ràng sự khác biệt lớn nhất của UAE so với màn trình diễn của họ ở lượt đi nằm ở hàng tấn công. Trong 4 trận đầu tiên, đội bóng Tây Á chơi kiểm soát bóng nhưng kém hiệu quả. Tuy nhiên, khi HLV Bert van Marwijk được mời trở lại sau khoảng một năm kể từ khi bị sa thải, ông đã giải quyết được vấn đề dứt điểm.
UAE chạy đà cho trận gặp ĐT Việt Nam bằng 5 chiến thắng mang tính thị uy. Họ ghi tổng cộng 23 bàn, trong đó tỉ số thấp nhất là 3-1 (gặp Thái Lan). Jordan, đội đã hòa ĐT Việt Nam ở trận giao hữu mới đây, cũng thua UAE tới 1-5.
Trong 23 bàn thắng đó, Ali Mabkhout đóng góp gần một nửa (10 bàn), chưa kể kiến tạo. Số 7 của UAE là cây săn bàn tốt nhất của vòng loại World Cup 2022 khu vực châu Á với 10 pha lập công. Anh đã chọc thủng lưới cả Indonesia, Thái Lan và Malaysia. Mabkhout không ghi bàn trước ĐT Việt Nam do bị treo giò ở trận lượt đi.
Ngoài ra, UAE còn có sự tăng cường sức mạnh đáng kể sau giai đoạn bóng đá gián đoạn vì COVID-19 với sự xuất hiện của bộ đôi nhập tịch Caio và Fabio de Lima. Trong đó, người thứ hai đã ghi 5 bàn trong 3 trận gần nhất.
Có một điểm đặc biệt ở Lima, cầu thủ ghi bàn nhiều thứ hai tại giải quốc nội của UAE, là anh không phải một tiền đạo. Tầm hoạt động của cầu thủ gốc Brazil giống một tiền vệ trung tâm, tiền vệ tấn công lệch phải. Sự nguy hiểm của anh đến từ những pha xâm nhập khoảng trống phía sau hàng thủ đối phương, khi bóng đang luân chuyển ở cánh đối diện.
VFFĐT Việt Nam khắc chế đối thủ?
Gặp ĐT Việt Nam, UAE sẽ không dễ đá như cách họ trút mưa bàn thắng vào lưới các đại diện Đông Nam Á khác. ĐT Việt Nam vẫn là đội đầu bảng với thành tích phòng ngự (2 bàn thua) chỉ kém Nhật Bản (1 bàn) và Hàn Quốc (0 bàn). Tất nhiên các học trò của HLV Park Hang-seo không phá giải hàng công đối thủ bằng những con số ấy.
Lý do lớn nhất khiến Indonesia thua đậm UAE là chất lượng chuyên môn của họ. Trong khi đó, trường hợp của Thái Lan, Malaysia là 2 đội bóng này muốn chơi tấn công và buộc phải làm thế khi cách biệt tỉ số chỉ là một bàn.
UAE thích kiểm soát bóng chậm rãi với quân số đông ở trung lộ. Họ có 5 tiền vệ co hẹp, thêm cả tiền đạo Ali Mabkhout cũng lùi xuống phối hợp. Nhưng không phải lúc nào cả 6 cầu thủ này cũng loanh quanh ở vùng không gian chật hẹp giữa vòng cấm và vạch giữa sân.
Đội hình tấn công của UAE luôn có ít nhất 1 trong 4 cầu thủ rình rập khoảng trống sau lưng hàng phòng ngự đối thủ. Đó là tiền đạo Mabkhout, tiền vệ công Khalfan Mubarak, tiền vệ biên Lima và một nhân vật xuất hiện bất ngờ là hậu vệ biên phải Bandar Al Ahbabi.
Hệ thống phòng ngự đầy rẫy lỗ hổng khi dâng cao của Malaysia và Thái Lan, hay những cầu thủ chơi bóng lúng túng của Indonesia, là đối tượng chịu trận rất phù hợp. Tuy nhiên, sơ đồ 3 trung vệ của ĐT Việt Nam có thể khắc phục được những điều đó. ĐT Việt Nam luôn sẵn người để bọc lót.
Mối đe dọa từ những pha tấn công vào khe giữa trung vệ và hậu vệ biên, cũng như những đường bóng vòng ra sau lưng hàng hậu vệ được hạn chế. Nhưng, vấn đề lớn sẽ nằm ở tuyến giữa, mà cụ thể là khả năng che chắn trước vòng cấm.
Đây là bài toán không dễ giải, khi Tuấn Anh, một cầu thủ có cảm quan không gian và khả năng thu hồi bóng đủ tốt để đá ở vị trí mỏ neo, không thể thi đấu. Có thể HLV Park Hang-seo sẽ xoay trở lại sơ đồ 3-4-3, với một tiền đạo có thể lùi xuống hỗ trợ quân số cho tuyến tiền vệ để đối phó với số đông của đối thủ.
Nhìn chung, nếu chọn lối chơi phòng ngự chủ động như thường lệ, cộng thêm sự tập trung đủ tốt để hạn chế khoảng trống và sai số, ĐT Việt Nam có thể khắc chế được sức mạnh tấn công của UAE.